Hầu như những đứa bé bệnh, mình cảm nhận rõ nỗi đau và nỗi oán hận bản thân trên chính người mẹ. Nhưng có vẻ như bố hay người ngoài vẫn thích chỉ trích nhỉ?
Sinh con là một lần vượt cửa tử để đưa một sinh linh mới đến với cuộc đời này. Ngày xưa, mẹ vẫn nói phụ nữ mang thai sinh xong chết nhiều lắm, có khi người mẹ ra đi khi chỉ kịp nhìn con một lần, có khi cả mẹ và con cùng nắm tay nhau rời trần gian, có khi con mất và người mẹ sống trong khoảng thời gian trầm cảm, tự trách bản thân và lời nhục mạ từ người ngoài...
“Chửa là cửa Mả”
...câu nói ấy mình nghĩ thời nào cũng đúng. Có điều y học ngày nay tiến bộ, cố gắng giảm thiểu con số ấy thôi chứ không đưa về bằng 0 được.
Mỗi đứa trẻ sinh ra là 1 cá thể yếu ớt cả về sức khoẻ lẫn miễn dịch. Hệ miễn dịch yếu ớt ấy khiến chúng có thể nhiễm trùng bất kỳ lúc nào. Dù có nuôi tốt đến đâu, những đứa trẻ cũng phải 1-2 lần trong đời sốt, ho, sổ mũi...nếu nặng thì viêm phổi, viêm màng não...
Mình muốn nói rằng : Khi một đứa trẻ bệnh thì lỗi không phải ở mẹ nó. Hệ miễn dịch yếu ớt ấy rất dễ bị nhiễm bệnh. Những người mẹ đã bước qua cửa tử để sinh con cho bạn rồi, họ cũng thức nhiều đêm dài để chăm con đến nỗi ngủ gục 15 phút thôi cũng giật bắn người dậy và thấy có lỗi với con.
Con đau 1 thì mẹ đau 10
Con không ngủ thì mẹ cũng chẳng chợp mắt nổi
Con ngủ ngon thì mẹ lại tranh thủ giặt tả, phơi đồ, lau nhà...dù cho vết mổ còn chưa lành
Con thức dậy thì lo cho bú, lo vỗ về con
Con đau thì tự bản thân người mẹ đã dằn vặt chính mình rồi dù họ không phải là người có lỗi
Sau sinh...
người vợ bạn sẽ tiều tuỵ đi
bụng chảy xệ, vết rạn da
đầu tóc bù xù
đau lưng triền miên
cảm giác không nhớ được gì
...và toàn mùi chua từ sữa do con nôn lên người chưa kịp thay, toàn mùi nước tiểu và phân của con...
Bạn có còn thương yêu cô ấy như những ngày đầu tiên không?
Hay khó chịu khi con khóc khiến bạn thức giấc trong đêm?
Hay khó chịu khi họ đi ngang qua và bạn chê họ bốc mùi?
Con bệnh thì tại mẹ đoản
Con còi thì tại mẹ dành hết đồ ăn con
Con tiêu chảy thì do sữa mẹ nóng
...nhưng con giỏi thì “Cu Bo của bà quá giỏi” “Bé Tủn của ba quá ngoan”...
Sinh con rồi, nhiều bà mẹ trở nên cô độc thì phải?
Mình rất ngưỡng mộ những cặp vợ chồng cùng dẫn con đi khám. Người bố đặt câu hỏi và note lại để về cùng chăm con. Hoặc bố phụ bế con để mẹ khai bệnh cho bác sĩ... Mình rất thích như vậy!
Con là con của chung!
Vậy nên hãy san sẻ trách nhiệm cùng nhau
Thay vì khó chịu khi con khóc không dứt thì hãy ngồi dậy bế con. Vợ bạn vỗ không nín thì cô ấy là người stress và đau lòng đầu tiên đó!
Cuối cùng
Đừng bao giờ lấy cân nặng hay sức khoẻ của một đứa bé ra chỉ trích người mẹ không biết nuôi con. Khi một đứa trẻ còi hay bệnh, mẹ chúng là người đầu tiên nhất và chịu nhiều tổn thương nhất. Không cần người ngoài chỉ trích. Và chỉ trích cũng chẳng làm con bạn mập lên được. Thay vào đó hãy cùng vợ tìm cách nuôi con khoa học hơn. Vợ bạn sẽ có nhiều thời gian hơn để chăm sóc bạn và gia đình. Đôi bên cùng có lợi
Hãy đồng hành cùng vợ bạn trong hành trình chăm con đầy thiêng liêng này
Gửi những bà mẹ: Sinh con và chăm con là điều thiêng liêng. Ít ra tới giờ nhìn con ngủ an lành trong vòng tay mình đã là điều tuyệt vời rồi. Hãy mạnh mẽ và vững vàng để tiếp tục “thiên chức” ấy nhé 🙂
Chúc cho những đứa bé ngủ thật ngoan và luôn Khoẻ Mạnh và An Nhiên
Bình luận (3)